Tuổi học trò không bình lặng
Tôi có một tuổi thơ không mấy bình lặng. Bố mẹ đi làm ăn xa, rồi thường xuyên phải chuyển nhà, chuyển trường. Nhưng tôi vẫn nhớ như in ngày đầu tiên mẹ đưa tôi tới ngôi trường mới mà sau này tôi gắn bó dài lâu.
>Nhận bài dự thi "Viết cho tuổi học trò"
Mẹ nắm bàn tay nhỏ xíu của tôi dừng lại trên đầu dốc đổ dài, hai bên hai hàng bạch đàn đung đưa theo gió. Phía xa xa là dãy phòng học cấp 4 nhỏ xíu người ta gọi là trường làng. Nơi ấy đang vọng ra những tiếng đánh vần “i tờ” mà đối với tôi thật diệu kì!
Tôi đã lớn lên trên mảnh đất này, gắn bó với ngôi trường này lâu nhất. Những kỉ niệm tuổi thơ cứ nối tiếp, nối tiếp nhau xếp vào trí nhớ để bây giờ lại tranh nhau ùa về.
Nhớ bài tập làm văn đầu tiên, cô giáo khen sao con lại có trí nhớ siêu phàm tới vậy, bài văn mẫu cô vừa đọc con viết lại y nguyên.
Nhớ những anh, chị lớp trên giờ ra chơi nào cũng rủ nhảy bước, đá cầu. Tới khi anh, chị ra trường mình thành lớn nhất.
Nhớ những ngày được làm liên đội trưởng, xuống sinh hoạt với các em lớp dưới, chơi trò ghép đôi bắt tụi nhỏ múa hát cùng nhau suốt.
Nhớ cả bức thư tỏ tình đầu tiên của cậu bạn cùng lớp. Lúc nhận được bức thư ấy mình quá ngạc nhiên và hồi hộp giấu vội vào cặp sách, nín thở chờ tới khi về nhà mới dám mở ra. Cho đến tận bây giờ, chiếc vòng cổ bằng nhựa cậu ấy tặng lần tỏ tình ấy vẫn nằm sâu dưới gốc cây nhãn trong vườn nhà.
Chẳng cần quan tâm ngày xưa không tiếp tục mối tình nhỏ dại là đúng hay sai, chỉ cần biết rằng cậu ấy vẫn là một người bạn gắn bó của hiện tại.
Nhớ nhất thời còn học cấp I là những ngày được trường cử đi học bồi dưỡng. Dù chỉ là một suất được vớt mà mình đã vui sướng biết bao, bố mẹ đã tự hào biết bao.
Các trường trong huyện cùng lựa chọn học sinh đại diện đi học bồi dưỡng để thi học sinh giỏi. Sáng sáng, mẹ lại chở mình trên chiếc xe đạp màu trắng đã xước sơn chạy mấy cây số sang trường bên phố. Ngày nào mẹ cũng mua bánh mì pate của một quán ven đường vì biết mình thích ăn.
Nhưng hình như số tiền trong túi mẹ chẳng đủ để mua thật nhiều cho cả nhà. Nhớ mãi cảnh đứng ban công một mình gặm bánh buồn thiu. Mình cứ cô đơn như thế suốt những ngày học cùng rất nhiều, rất nhiều khuôn mặt mới. Vì học lực không nổi trội hơn các bạn ở đó cũng có, vì rất nhát cũng có.
Kết quả kỳ thi không như mong muốn nhưng mình cứ nhớ mãi về những ngày thơ bé được ăn tập thể với các bạn, được ngủ trưa với các bạn, chơi kéo co, nhảy bước. Vậy mà vẫn thấy cô đơn lắm!
Mình nhớ tất cả những khuôn mặt ấy nhưng sau này gặp lại chẳng ai nhớ mình – một con bé lúc nào cũng lủi thủi. Khác hẳn với một cô bé mạnh dạn đứng làm mẫu tập thể dục nhịp điệu giữa giờ cho toàn trường, cầm dép đuổi nhau khắp sân trường làng.
Ngày ấy, tới trường là phải đi bộ hơn hai cây số. Cỏ may bám đầy gấu quần mà vẫn nói cười rôm rả với mấy đứa bạn. Ngày nào cũng vừa đi vừa tính, tới “cột điện đổ” là được hơn nửa đường, tới “hòn đá 30” (một hòn đã chôn ven đường tự bao giờ) là sắp tới trường rồi.
Có lần gặp mẹ đang cấy dưới thửa ruộng bờ đê rủ đứa bạn xuống phụ giúp một tay. Hai đứa vứt sách vở trên bờ, lội xuống bì bõm một lúc mẹ đuổi lên ngay vì chỉ làm nát mạ. Mẹ lại mắng: “Con gái con đứa không biết cấy hái mà không lo học thì chỉ có khổ”. Hai đứa “dạ” rõ to rồi chạy mất.
Đến ngày lúa làm đòng lại nhảy xuống tước nhai chóp chép. Nhớ lời mẹ dặn lại dọa nhau, cẩn thận có thuốc trừ sâu thì chết đấy.
Tuổi học trò cứ thế trôi qua cùng những trò nghịch ngợm của những đứa trẻ làng quê, cùng những vất vả của mẹ. Kỉ niệm ngày ấy ùa về rồi lại được xếp vào trí nhớ, một ngày nào đó lại vẩn vơ nghĩ lại để mỉm cười vì một thời đã qua.
Ái Kiều
Cuộc thi ‘Viết cho tuổi học trò’
Cuộc thi nhằm giúp các bạn trẻ chia sẻ những câu chuyện về tuổi học trò, vui hoặc buồn, khiến bạn bật cười hay muốn khóc khi nghĩ đến. Nhưng đó là nơi cất giữ một phần con người bạn, là cuốn cẩm nang đúc kết những bài học sẽ theo suốt cả cuộc đời.
Hãy chia sẻ với chúng tôi con người đó, câu chuyện đó của bạn hoặc những người xung quanh để những bài học của bạn sẽ trở thành của mọi người, để giúp cho ai đó còn đang chưa tìm được lối thoát sẽ nhận ra sự đồng cảm và niềm hy vọng vẫn tồn tại trong cuộc đời này và để tuổi học trò mãi mãi là những dấu ấn không quên trong mỗi chúng ta.
Cuộc thi do FPT Polytechnic phối hợp với VnExpress và iOne.net tổ chức.
Xem thông tin chi tiết về cuộc thi và gửi bài tham dự tại đây |